Người Do Thái xem việc kiếm tiền là một trò chơi mà bản thân người chơi phải không ngừng học hỏi, trau dồi kỹ năng để đưa ra được chiến lược giành chiến thắng. Tuy nhiên trò chơi này đòi hỏi rất nhiều trí tuệ, họ chơi với niềm tin rằng trí tuệ sẽ thắng lợi.

          Trí tuệ là tài sản vô giá. Người Do Thái xem trí tuệ là thứ quý giá nhất của con người. Tài sản có thể mất, chỉ có tri thức và trí tuệ mãi mãi không biến mất được. Kiếm tiền bằng trí tuệ là con đường bền vững nhất, người ta hơn nhau là bởi cái đầu.

 

          Làm chủ đồng tiền. Nhiều người chìm đắm trong việc kiếm tiền mà quên mất bổn phận người mẹ, người cha trong gia đình. Nhưng đối với người Do Thái thì không, chỉ có con người mới điều khiển được đồng tiền, nếu để nó điều khiển ta chỉ là kẻ tay sai, suốt đời làm nô lệ cho nó, không bao giờ để bản thân lệ thuộc vào tiền bạc. Nếu bạn không có khả năng kiểm soát đồng tiền thì chính nó sẽ giết chết linh hồn của bạn.

 

          Khai thác triệt để vốn tri thức sẵn có. Phương châm của người Do Thái là “học đi đôi với hành”. Một người dù học rộng hiểu cao nhưng không vận dụng vào thực tiễn thì chỉ là “con lừa thồ sách”.

 

          Chỉ có học mới hoàn thiện được bản thân. Người Do Thái  không nhìn con đường bạn đi, chỉ nhìn kết quả bạn làm. Đơn giản là xã hội có rất nhiều cơ hội cho mỗi người, nếu cơ hội không đến với bạn thì hãy nhanh chân mà tìm nó, đó là lời khuyên “nhanh chân thì còn, chậm chân thì mất”.