Qua các phương tiện thông tin truyền thông, những trường hợp nữ học sinh trở thành mẹ hay những cái chết thương tâm bởi bản thân vướng vào con đường tình yêu, tình dục quá sớm. Đó là hệ quả tất yếu từ việc xem nhẹ chương trình giáo dục giới tính và sức khỏe sinh sản trong trường học hiện nay.

          Trò thẹn, Thầy Cô đỏ mặt

          Chuông trường vừa điểm giờ ra chơi, học sinh lớp 6c đã ùa ra khỏi lớp, chỉ có X vẫn còn ngồi khúm núm tại bàn, đưa mắt dòm ngó xung quanh, thấy tất cả các bạn đã ra ngoài sân trường, X liền bỏ chạy vào phòng vệ sinh nữ đóng cửa “cố thủ” không chịu ra ngoài. Hết giờ ra chơi, cả lớp tập trung vào lớp nhưng không thấy X đâu, cả lớp liền nhốn nháo đi tìm, bỗng một bạn nam thấy có nhiều vết máu trên nền lối đi vào phòng vệ sinh nữ liền la lên “có máu” tất cả mọi người chạy đến đều hốt hoảng, gọi X không thấy trả lời, cửa phòng thì khóa trái, một bạn trai nhanh trí chạy lên gọi cô giáo chủ nhiệm xuống, do đã có kinh nghiệm và đoán biết được vấn đề nên cô giáo yêu cầu tất cả học sinh bình tĩnh đi lùi ra ngoài, lúc này còn một mình cô giáo chủ nhiệm nói chuyện X mới chịu mở cửa thì đúng là X có kinh nguyệt mà không hay biết. Đây là một ví dụ điển hình về tình trạng dậy thì sớm của học sinh hiện nay.

          Dậy thì sớm cần được nhìn nhận như một vấn đề, để có phương pháp giáo dục giới tính sớm hơn. Tuy nhiên hiện nay chương trình giảng dạy giáo dục giới tính và sức khỏe sinh sản vẫn còn nhiều điểm bất hợp lý. Cấp tiểu học chương trình lớp 5 có đề cập về sự hình thành của em bé nhưng khá ít ỏi. Cấp THCS ở môn sinh học lớp 8 có phần giới thiệu về cơ thể người, kinh nguyệt và vệ sinh cá nhân. Đến bậc THPT nội dung giáo dục giới tính chỉ được lồng ghép, tích hợp trong một số môn như sinh học, giáo dục công dân và một vài chương trình ngoại khóa.

          Trong khi đó, các Thầy Cô giáo trẻ chưa lập gia đình trong trường hiện vẫn có tâm lý “ngại ngùng” khi nói về giới tính, bộ phận sinh dục hay quan hệ tình cảm. Lúc giảng dạy, không đi sâu phân tích, chỉ giải thích vòng vo, khiến học sinh vừa tò mò, vừa khó hiểu, đến khi học sinh hỏi dồn như tinh trùng là gì ? Trứng là gì ? Làm sao để tinh trùng gặp trứng ... có Cô còn đỏ mặt, loay hoay tìm cách giải thích qua loa cho xong bài. Vì vậy thật không quá bất ngờ khi một số trường đã đưa ra những quy định gây sốc để quản lý học sinh như : Học sinh nam, nữ không được ngồi chung ghế đá, ngoài giờ học nam, nữ gặp nhau phải từ 3 người trở lên, không được tiếp xúc nơi bóng tối, hoặc nếu trò chuyện quá thân mật sẽ bị giám thị và giáo viên khiển trách, nặng hơn sẽ phải mời phụ huynh.

 

          Giới Tính hay Tình Dục ?

          Thực ra giáo dục giới tính và sức khỏe sinh sản là việc làm cần thiết, nếu không muốn nói là phải dạy sớm từ cấp tiểu học. Ở các nước phương tây, giáo dục giới tính đưa vào nhà trường như một môn học bắt buột, học sinh được cung cấp kiến thức để có những hiểu biết cơ bản về quan hệ tình dục, tránh thai, sức khỏe sinh sản, nhu cầu và bản năng tình dục theo lứa tuổi. Còn ở Việt Nam, việc giảng dạy vẫn theo nguyên tắc lồng ghép với các môn khác.

          Lứa tuổi vị thành niên nói chung và học sinh phổ thông nói riêng có sức đòi hỏi về kiến thức giới tính rất mạnh (do cơ thể sản sinh nội tiết tố). Nếu đến trường Thầy Cô né tránh, về đến nhà gia đình cũng ngại chia sẻ, thì học sinh sẽ lựa chọn phim ảnh, internet như là phương tiện để giải đáp những tò mò. Trên thực tế không ít những em đã có hành động để lại hậu quả đáng tiếc. Một kết quả nghiên cứu gần đây cho thấy tỷ lệ trẻ vị thành niên phá thai rất cao, đó là chưa kể các trường hợp nạo, phá thai ở các phòng khám tư nhân không thống kê được.

           Các chuyên gia tâm lý khẳng định, đã đến lúc xem giáo dục giới tính và sức khỏe sinh sản như một phần bắt buộc trong chương trình sư phạm. Ngoài giáo trình chuẩn, khoa học, người đứng lớp phải là các chuyên gia có kinh nghiệm, khi học sinh thắc mắc, Thầy Cô không được né tránh, phải giải thích cụ thể rõ ràng. Đặc biệt giáo dục giới tính phải kết hợp giữa nhà trường và gia đình mới mong mang lại hiệu quả cao nhất.